Thứ Tư, 7 tháng 12, 2016

Dong Dong Hamster - nước mắt thiên thần


"Trong lúc mà Kpop có rất nhiều vụ scandal như vậy, các nhóm nhạc cũng thay phiên nhau tan rã , và thậm chí có những người muốn bỏ cuộc để tìm cho mình con đường riêng. Chẳng hiểu sao, mỗi khi thích ai , tôi cũng phải đau lòng khi chứng kiến họ xách va li ra đi, thậm chí còn đi kiện chính công ty mình, hay như ích kỉ chẳng nghĩ cho nhóm khi bản thân là một người không thể thiếu. Vậy mà cái từ chấm dứt vẫn nói ra nhẹ như lông hồng. Tôi đã ghét Kpop, ghét cái thế giới thị phi đầy giả tạo ngoài đó, tôi cứ nghĩ chẳng ai là sống thật với lòng mình, chắc vì tôi ngốc nghếch đi tin vào thứ phù phiếm đó.
Và rồi tôi nhìn thấy cậu, thấy nụ cười toả nắng và đôi mắt thì trong sáng. Cứ như thể ngốc nghếch tới nối chẳng nghĩ gì cho mình, nhưng lại tự gây áp lực cho bản thân khi nghĩ mình phải xứng đáng. Một đứa trẻ tự ti ư. Qủa thực tôi không nghĩ nhiều. Nhưng tôi thấy cậu khóc, tôi chưa từng thấy khóc nhiều như vậy, nước mắt của yếu đuối và nhạy cảm đã khiến tôi cảm động, nhưng cái làm tôi đã nghĩ rằng mình có thể sẽ tin lại một lần nữa, đó là sự chân thành mà cậu đã mang lại.
Một Kim Dong Hyuk không khóc vì chính bản thân mình, mà cho người bố đã mất, khóc vì biết ơn Hanbin, khóc vì team B, vì cảm thấy bất công cho Junhwae, vì cảm thấy buồn thay cho Yunheyoung, và khóc vì bản thân mình không xứng đáng. Sự chân thành ấy không phải idol nào cũng làm được, và không phải ai cũng có. Người ta chỉ khóc vì bản thân và muốn buông xuôi vì mệt mỏi, vì ích kỉ, vì chẳng nghĩ đến người khác. Vậy nên người ta mới buông tay khi mình đã nổi tiếng. Nhưng tôi tin, không, phải nói là một lần nữa tin tưởng, cậu không phải là người như thế đâu . Cậu sẽ không buông tay. Nước mắt của cậu chạm đến trái tim tôi, và nó đau mỗi khi thấy cậu buồn, và cũng làm tôi cười như một con điên khi thấy nụ cười của cậu, trong sáng lắm, thánh thiện lắm.
Có thể ai khác sẽ giả tạo, sẽ giả vờ khóc trước máy quay lắm chứ, nhưng Kim Dong Hyuk thì khác, cậu thì có biết giữ hình tượng trước máy quay đâu. Vậy nên tôi cũng tin nước mắt của cậu là chân thành. Người khác có thể giả vờ bị thương, giả vờ mệt mỏi, ốm, để fan thương hại còn cậu thì che giấu chúng, chỉ để cho fan thấy một ai đó vẫn đang ổn, vẫn cười và có thể nhảy nhót trên sân khấu. Chúng tôi chẳng hề nhận ra những gì cậu đang chịu đựng. Vậy nên tôi tin, một Kim Dong Hyuk không hề biết giả vờ, cũng chẳng thể giả tạo . Nụ cười là chân thật, và nước mắt cũng thật lòng. Donghyuk như thiên sứ, chẳng hề nghĩ cho bản thân mình, ánh sáng của cậu mong manh và yếu đuối nhưng cậu lại mang đôi cánh của mình dũng cảm, mạnh mẽ để bảo vệ những người khác, dang tay ôm lấy những người bạn của mình khi họ chẳng đủ sức đứng dậy . Một Kim Dong Hyuk mà tôi tiếp tục tin vào có nụ cười như thiên sứ, nước mắt của thiên thần, và đôi mắt chẳng hề biết nói dối. Trái tim của cậu ta nhạy cảm nhưng cũng ấm áp lắm. Vậy nên, tôi tin được cậu không ,Kim Dong Hyuk. Cho dù sau này dù bất cứ chuyện gì xảy ra, hãy cứ là một Kim Dong Hyuk như thế, chẳng hề thay đổi được không. Xin cậu đừng để tôi phải thất vọng thêm một lần nữa. Hãy là chính cậu của hôm nay"
Tìm hiểu thêm về iKON

Thứ Ba, 29 tháng 3, 2016

Gửi đến BIG BANG, from VIP

Hành trình ấy đã hơn 18 năm, anh đã chạy mải miết không ngừng vì TÌNH YÊU và KHÁT KHAO cháy bỏng với âm nhạc của mình, bao nhiêu câu hỏi, những giọt mồ hôi , giọt nước mắt lạnh giá anh vẫn kìm nén bấy lâu để em chỉ có thể thấy nụ cười của anh.
Cảm ơn anh GD, cảm ơn BIG BANG đã không bỏ cuộc, đã không bỏ lại bất kì ai, để VIP có thể vẫn thấy 5 anh chân ngắn xấu trai cháy hết mình trên sân khấu, đem thứ âm nhạc mà các anh tạo ra xoa dịu những nỗi đau và sự cô đơn trong tâm hồn mỗi người.
Có lẽ sắp phải xa nhau một thời gian chúng ta sẽ có chút buồn, nhưng “càng xa anh em càng thấy yêu anh”, chúng ta đến với nhau đâu phải vì các anh đẹp trai hay vì các anh là những người hoàn hảo, là hình mẫu lý tưởng của em đâu nhỉ.
Chúng ta đơn giản là đến với nhau vì con tim chung một nhịp đập khi những giai điệu đó vang lên, chúng ta cùng điên cuồng vì đam mê, cũng trầm lắng vì những suy tư, cùng đau khổ hay nhẹ nhàng buông tay khi những cuộc tình tan vỡ, cùng cô đơn giữa thế giới đông đúc này,….
Và khi nào các anh còn đứng trên sân khấu thì em vẫn ở đây…..
Em luôn đọc lại những dòng này để biết rằng, trên mỗi bước đi khó khăn của cuộc đời, luôn có các anh và âm nhạc của các anh cổ vũ mình :
“Big Bang có nhiều tài năng ư? KHÔNG. Chúng tôi là những người luôn phấn đấu vươn lên trước mọi khó khăn vì giấc mơ của chúng tôi.
Tất cả chúng tôi đều làm việc rất cật lực để thể hiện những màu sắc riêng của mỗi người chúng tôi thông qua các bài hát. Chúng tôi không biết ‘Đủ rồi, như thế là ổn rồi’ có nghĩa là gì khi chúng tôi ở trong phòng thu. Chúng tôi sẽ chỉ dừng lại cho tới khi chúng tôi tìm ra được màu sắc riêng của chúng tôi trong các bài hát.
Để đạt được những ước mơ của mình, tôi (GD) phải tự đặt ra thử thách cho bản thân mình. Mặc dù quá trình đó rất gian nan nhưng thực sự nó rất xứng đáng với tôi.
Những giọt nước mắt rơi cho tới thời điểm này, tất cả đều đã trở thành nền tảng để tôi tiến bước và đạt được mọi thành công.
Tôi muốn trở thành một người có thể tạo ra những phép lạ và một vẻ ngoài lôi cuốn.
Với tôi, niềm hạnh phúc lớn nhất là: “Tôi có thể mãi mãi đứng trên sân khấu để thể hiện với các bạn những gì mà tôi có”.
THẤT BẠI BÂY GIỜ KHÔNG SAO CẢ VÌ CHÚNG TA CÒN TRẺ
“Tài năng” được định nghĩa như nỗ lực mà bạn dành để đạt được chính ước mơ của mình, không phải vấn đề là bao nhiêu người biết được bạn thật sự cố gắng rất nhiều.
Vết thương đôi lúc có thể sẽ là một động lực to lớn hơn, đặc biệt đúng là những vết thương khắc sâu vào bạn khi còn trẻ sẽ là liều thuốc giảm đau khi bạn đã trưởng thành. Đừng chỉ hoàn thành công việc ở mức “bình thường”, cho dù là khi chúng ta đề cập đến chuyện học hành, theo đuổi ước mơ hay thiết lập một mối quan hệ.
Nếu bạn sợ bị tổn thương, và bạn không dám thử bất cứ thứ gì, thì bạn sẽ không tận hưởng được quyền sống trẻ chút nào đâu. Cái chúng ta thật sự nên sợ không phải là thất bại mà là trái tim không còn đủ dũng cảm để mạo hiểm và chinh phục thử thách. Nếu có người khóc một cách thầm lặng bởi vì họ đang đối mặt với thất bại, tôi sẽ nói với họ những lời sau:
“Thất bại bây giờ không sao cả vì chúng ta vẫn còn trẻ.”
ĐỐI VỚI CHÚNG TÔI, THẬM CHÍ CHÚNG TÔI KHÔNG CÓ CƠ HỘI QUAY ĐẦU LẠI MỘT KHI ĐÃ CHỌN LỰA CON ĐƯỜNG NÀY
( Liên quan đến cuộc chiến sống còn đầu tiên của Kpop Big Bang Documentary)
Tôi luôn tập trung vào bất cứ điều gì mà tôi làm. Tôi luôn chơi hết mình với bạn bè và luôn làm việc bằng cả trái tim mình vì sự nghiệp của tôi. Tôi là người thậm chí có thể hi sinh giấc ngủ của mình để có thể hoàn thành nhiệm vụ mà tôi được giao
Trong con mắt của chủ tịch, cho dù chúng tôi đã được đào tạo trong 6 năm hay 60 năm, nếu chúng tôi không thể hiện được một khả năng nào xuất chúng, ông ấy sẵn sàng không cho bất kì một ai được ra mắt .
Vào thời điểm đó, chúng tôi phải tập luyện và học rất nhiều thứ mỗi ngày, nào là vũ đạo, luyện hát, học 2 ngoại ngữ… Khi những thanh thiếu niên bằng tuổi chúng tôi được tận hưởng những thú vui nơi sân trường, vui chơi cùng với bạn bè, bận rộn học thuộc những từ ngữ Tiếng Anh để đi thi, còn chúng tôi thì đang phải làm gì? Chúng tôi dường như bị mắc kẹt ở tầng hầm chỉ để tập luyện, tập luyện và tập luyện.
Khi những con người cùng tuổi với chúng tôi cảm thấy khó chịu vì mẹ của họ luôn nói với họ rằng, “này con, đừng quên ăn sáng con nhé”, thì chúng tôi lại cảm thấy sợ khi mẹ của chúng tôi trông thấy chúng tôi kiệt sức sau khi phải luyện tập liên tục mỗi khi họ tới thăm chúng tôi mỗi tuần một lần. Đối với chúng tôi, thậm chí chúng tôi không có cơ hội quay đầu lại một khi chúng tôi đã lựa chọn con đường này.
VÌ SAO TÔI TỎ RA NGHIÊM KHẮC VỚI CÁC THÀNH VIÊN KHÁC?
“Tôi không nghĩ bạn vẫn có thể đạt được thành công nếu bạn chỉ làm việc theo một tiêu chuẩn nhất định. Ngay cả khi bạn thử đi thử lại nhiều lần, bạn vẫn sẽ phải cam chịu thất bại”, “Ok, tôi hiểu, bạn sợ phải nếm trải khổ đâu nên bạn không dám thử tất cả. Tôi nghĩ thật sự bạn nên quay tròn vài vòng khi đang nhảy, thật xấu hổ nếu bạn không dám làm điều đó chỉ vì bạn sợ bị ngã đau”, “Bạn có chắc chắn rằng đây là điều tốt nhất mà bạn có thể thể hiện khi bạn đang phải đối mặt với những lời đánh giá vào ngày mai không?
ĐIỀU GÌ TỒI TỆ HƠN CẢ KHI PHẢI ĐỐI MẶT VỚI THẤT BẠI?
Chủ tịch luôn luôn nói với chúng tôi: “Có thể sống cho tới khi đạt được mục tiêu của các cậu hoàn toàn khác so với việc các cậu NGHĨ các cậu có thể làm được”.
Còn những gì mà tôi nghĩ vào thời điểm đó: “Ước mơ duy nhất và cũng là cuối cùng của tôi chỉ là để được trở thành một ca sĩ, đó là ước mơ từ thuở bé của tôi. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu chẳng may tôi thất bại vào lúc này? Tôi có thể làm gì khác khi tôi đã để tuột mất cơ hội trở thành một ca sĩ?”.
Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về những vấn đề đó, tôi đã cố gắng lắm mà vẫn chẳng thể ngủ được. Thậm chí, tôi còn bị ám ảnh bởi những cơn ác mộng nữa.
May mắn thay, bước ngoặt đã tới vào một đêm nọ. Đó là một đêm mưa rất to, tôi đã phải đóng hết các cửa sổ lại vì sợ mưa sẽ hắt vào phòng tôi. Khi tôi chạy tới đóng cửa sổ, bỗng nhiên tôi lại cảm nhận được một điều gì đó rất tuyệt vời…
Có một con nhên đang bận rộn với việc giăng mạng nhện. Nó thật sự quá nhỏ nhưng nó vẫn luôn cố gắng hết sức bình sinh của mình để chống lại những giọt mưa lớn. Nó vẫn cố gắng chống cự chỉ để giữ cho tấm mạng nhện còn nguyên vẹn. Tôi rất ngạc nhiên khi thấy điều đó, thậm chí lúc đó tôi còn quên cả việc đóng cửa sổ phòng lại. Tôi cứ nhìn chằm chằm vào nó một lúc lâu. Sau đó, tôi nhận ra rằng tôi nên làm một điều gì đó.
“Một con vật bé nhỏ như thế này cũng biết được rằng, sau những đêm mưa giông bão lớn, bầu trời sẽ lại tỏa nắng, sẽ lại trở nên quang đãng nên nó đã cố gắng hết sức mà không cần biết nó sẽ phải làm đi làm lại tới bao nhiêu lần. Nó MONG MUỐN được sống thật lâu và việc được trở thành một ca sĩ cũng là những gì mà tôi MONG MUỐN nhất”.
Tôi nhìn thấy được chính bản thân mình trong nó. Đối với tôi, việc tôi khao khát được trở thành một ca sĩ cũng giống như việc con nhện nhỏ bé kia mong muốn mình được sống nhiều đến thế nào. Nếu tôi không thể làm được điều này, cuộc sống của tôi sẽ trở nên vô nghĩa.
Đó là lý do tại sao tôi đã làm việc rất chăm chỉ. Khao khát âm nhạc của tôi có thể là một nguồn cảm hứng đối với nhiều người, một lần nữa tôi muốn nói rằng tôi KHAO KHÁT được trở thành một ca sĩ.
Đó chính là nó. Là khao khát của tôi. Đó là mục đích sống của tôi.
Điều gì tồi tệ hơn cả khi phải đối mặt với thất bại?
CẢM HỨNG CỦA TÔI ĐẾN TỪ ĐÂU?
Tôi là kiểu người không cho phép mình được nghỉ ngơi, ngay cả vào ngày Chủ Nhật. Mọi người đã rất lo lắng cho tôi vì tôi như vậy đấy. Tuy nhiên, tôi không thể tạo ra một cái gì đó mỗi khi tôi rảnh rỗi.
Sau khi kết thúc lịch trình bận rộn của mình, khi tôi trở lại phòng của tôi, tôi luôn luôn muốn ngồi viết một cái gì đó, sáng tác một bài hát hoặc là vẽ một bức tranh. Nếu tôi không có tâm trạng để làm những chuyện này, tôi sẽ xem một bộ phim nào đó. Thực sự tôi chẳng thích nghỉ ngơi cho lắm. Khi tôi cho các thành viên khác xem “công trình” mà tôi đã làm ra vào buổi tối hôm trước, tất cả họ đều ngạc nhiên và hỏi: “Cậu đã làm nó khi nào vậy?”. Tôi không biết trả lời ra sao.
Mỗi khi tôi muốn tạo ra một cái gì đó, chắc chắn tôi sẽ trở nên điên rồ. Bất cứ điều gì mà tôi thấy được, tôi sẽ kết hợp chúng lại để tạo ra âm nhạc của riêng tôi, có thể là một bộ phim, một cuốn sách hay bất kể một thứ tầm thường nào khác mà tôi thấy được trong cuộc sống của tôi. Và nếu cảm hứng tự nhiên tới với tôi, ngay lập tức tôi sẽ lấy Laptop ra và lưu hết chúng lại.
Mặc dù tôi rất hạnh phúc khi được đứng trên sân khấu và Rap nhưng những gì thực sự rung động trong tôi chính là việc tôi có thể hát những ca khúc mà tôi đã tự sáng tác ra. Quá trình hợp nhất những gì mà tôi đọc được/tích lũy được vào âm nhạc mà tôi đã chia sẻ với mọi người thực sự rất tuyệt vời. Tôi đã làm được như thế từ khi tôi mới 13 tuổi.
Tất cả chúng tôi đều làm những điều đó không phải là vì nhiệm vụ mà chính là vì TÌNH YÊU của chúng tôi.
VÌ SAO TÔI KHÔNG SỢ THẤT BẠI?
Bắt đầu từ năm 13 tuổi, tôi đã phải đi học từ rất sớm, sau đó tôi lại phải tham gia các buổi luyện tập nữa. Tất nhiên tôi không thể ăn đúng giờ được và ngủ đúng giấc được.
Tôi chỉ là một thiếu niên mới bước qua tuổi 20 nhưng tôi lại chỉ có thể ngủ 2 – 3 tiếng một ngày bởi vì khối lượng công việc quá nặng nhọc. Tôi phải viết rất nhiều bài hát nhưng hầu hết trong số chúng đã được ném hết vào thùng rác. Tôi luôn nghĩ, “Thực sự thì có bao nhiêu bài hát trong số những bài hát đó được nổi tiếng đây?”. Tôi thực sự không biết nên gần như ngày nào tôi cũng cảm thấy rất căng thẳng.
Mặc dù tôi khi tôi nghĩ rằng cuộc đời thật sự không công bằng nhưng tôi vẫn nghĩ rằng tôi đã gặt hái được những gì mà tôi trồng lên
Tôi tin rằng những nỗi đau có thể là động lực cho mỗi chúng ta.
Đừng chỉ làm những việc ở một mức độ bình thường, không cần biết khi ta nói về “tình yêu”, “học tập” hay “theo đuổi ước mơ”.
Những gì mà chúng tôi thật sự cảm thấy sợ không phải là thất bại mà là trái tim không còn đủ can đảm để chấp nhận những rủi ro và nắm bắt lấy những thách thức. Nếu có ai đó đang khóc thầm vì họ phải đối mặt với thất bại, tôi muốn nói với họ rằng:
“Đừng e sợ thất bại vì chúng ta vẫn còn quá trẻ mà”.
(Trích bản dịch từ soupworld.wordpress.com)
Cám ơn các anh vì BIG BANG đã xuất hiện trong cuộc đời này.

Tự Truyện bằng nhạc của G Dragon

Màn đêm buông xuống thật sâu lắng nhưng tôi vẫn chưa thể chợp mắt
Vẫn phải chịu đựng cơn nhức đầu ngày càng tồi tệ. Cứ trằn trọc và xoay trở cho đến khi chìm vào dòng suy tư của chính mình
Và rồi tôi lại cầm cây bút lên, cố gắng viết nên những đoạn lyric, những ngôn từ thấm đẫm triết lý tâm hồn tôi
Căn phòng của tôi tràn ngập khói trắng, nó thật ấm áp như ngôi nhà thân thương
Từ 13 tuổi tôi đã không có thời gian để phung phí,
Tự tin vì chưa biết điều gì - đó chính là vũ khí của tôi
Cuộc đời là thế - có thành công thì cũng có lúc thất bại
Đã quá trễ để quay trở lại, tôi không thể bỏ cuộc
Nhớ lại những ngày tháng đó, giấc mơ lấp lánh của anh, anh không thể quên đi nó
Đừng quên những ngày tháng đó cậu bé à, hãy hét to lên cho thế giới nghe thấy bằng chất giọng đẹp đẽ của cậu
Tôi đây, chính là G-Dragon, dù người đời có nói gì, rằng tôi thật nhỏ bé và non nớt
Tôi vẫn là G-Dragon, kẻ chẳng cần biết đến miệng lưỡi thế gian
Oh, họ nói rằng họ ghen tị với tôi, rằng tôi có được quá nhiều, rằng những kẻ nổi tiếng thật nhàn hạ
Những hãy thử ở vị trí đó một lần thôi, anh sẽ biết những gì mình thấy chẳng phải là tất cả
Thời gian trôi đi, chỉ có nỗi cô đơn của tôi là tăng dần thêm, những suy nghĩ về trách nhiệm của mình tựa như một gánh nặng
Cuộc đời là thế! có lúc thăng - có lúc trầm, đã quá trễ để có thể trốn chạy
Suốt 10 năm trời đã qua, có biết bao nhiêu câu hỏi, bao nhiêu giọt mồ hôi đã tuôn rơi, bao nhiêu giọt lệ lạnh giá tôi đã kìm nén. ah ~ ah
Giờ hãy dẹp bỏ tất cả và bắt đầu lại một lần nữa nào ( hãy đứng lên 1 lần nữa)
Nhớ lại những ngày tháng đó, giấc mơ lấp lánh của anh, anh không thể quên đi nó
Đừng quên những ngày tháng đó cậu bé à, hãy hét to lên cho thế giới nghe thấy bằng chất giọng đẹp đẽ của cậu
Hãy quay lại với tôi nào, những tháng năm tuổi trẻ của tôi, tôi không bao giờ quên những ngày tháng đó.
( Lời dịch bài hát A boy G-dragon - những suy tư và triết lý của G dragon)
Bài hát phát hành 2009, sáng tác trước đó, khi đó GD khoảng 20 tuổi, đến YG tập luyện từ 13 tuổi nhưng GD đã luyện tập và làm việc với âm nhạc từ rất sớm (khoảng 8 tuổi hoặc sớm hơn)
GD thực sự là 1 thiên tài có 1 không 2.

Chủ Nhật, 20 tháng 3, 2016

Các nhóm nhạc của YG có gì khác biệt? Bí quyết thành công của YG là ở đâu?

YG bắt đầu là 1 công ty nhỏ bé chuyên về dòng nhạc Hip Hop và R&B, dòng nhạc mà 20 năm về trước ở Hàn ko hề được ưa chuộng.
Nhưng với sự nỗ lực, phong cách đào tạo đặc biệt, YG đã phát triển thành 1 trong những công ty hùng mạnh nhất K-pop chỉ với số lượng nhóm nhạc cực kì ít ỏi và phải đến gần chục năm họ mới ra mắt nhóm mới (khác với chu kì 4 năm 1 nhóm mới của nhiều cty)

Có thể nhận thấy rất rất nhiều nghệ sỹ đều có thái độ tôn trọng, thậm chí là hâm mộ Idol nhà YG ( ví dụ như các nghệ sỹ trong Running Man, Infinity Challenge,...) trong khi Idol là những người được công chúng đánh giá là ko thật sự tài năng và thường ko đc tôn trọng.

Tại sao lại như vậy???
Vậy bí mật thành công của YG nằm ở đâu?

1. YG không tuyển dựa vào ngoại hình, họ coi trọng tài năng nghệ sỹ hơn
Có thể thấy dàn dancer, stylist thậm chí quản lý của YG thậm chí còn cao, to, dáng đẹp, mặt đẹp chuẩn hơn cả Idol.
Ở YG có lẽ Idol là xấu nhất :))))

Nhưng họ thật sự tài năng
 Họ tự sáng tác, tham gia sản xuất, biên đạo, thậm chí cả đạo diễn sân khấu, thiết kế và rất nhiều khâu khác.
Vậy nên sản phẩm luôn mang dấu ấn nghệ sỹ riêng của chính họ, ko lẫn đi đâu đc.

2. Quá trình cho ra mắt nghệ sỹ cực kì khắc nghiệt

Khác với nhiều công ty : Tuyển -> đào tạo -> cho ra mắt luôn

Chủ tịch YG rất thích các chương trình sống còn tàn nhẫn
Ngoài các kì đánh giá khắc nghiệt, phải nhận cơn mưa chỉ trích hàng tháng, YG luôn tổ chức các cuộc thi sống còn tàn nhẫn để thực tập sinh chiến đấu sống chết với nhau để chọn ra những người nỗ lực nhất, tài năng nhất

Vậy nên , Idol YG sau khi trải qua những cuộc chiến tàn nhẫn luôn có ý chí sắt đá, nỗ lực vượt khó hơn những Idol khác.

Bởi với họ. không có khó khăn nào là không thể vượt qua.

3. YG có những Leader tuyệt vời

Khác với đa số nhóm chọn người lớn tuổi nhất để làm nhóm trưởng và vai trò nhóm trưởng không quá nặng nề,  YG  chọn người tài năng nhất, có khả năng lãnh đạo, có thể sáng tác và định hướng âm nhạc cho nhóm của mình

Ở YG, người bạn học hỏi nhiều nhất ko phải là giáo viên mà chính là leader team của bạn

Leader sẽ là người sáng tác, chỉnh sửa về âm nhạc và vũ đạo, thậm chí có thể sẽ chỉnh sửa cả trang phục giúp bạn, là người động viên bạn lúc khó khăn, giúp bạn hoàn thiện khả năng tiềm ẩn của mình.

Leader là thuyền trưởng của một con tàu chiến binh, là người cha về tinh thần không thể thiếu trong 1 nhóm

4. YG có tinh thần Family, tinh thần đoàn kết của 1 nhóm rất lớn

Bạn có thể thấy trong Kpop nhiều nhóm tan rã, thành viên rời đi, kiện công ty quản lý, các thành viên từng là anh em sau khi chia tay quay lại trách móc nhau.,....

Nhưng ở YG ko có tình trạng như vậy dù nghệ sỹ đã kết thúc hợp đồng với công ty nhưng vẫn ra mà ko có tai tiếng vì :
- Đãi ngộ của YG thuộc hàng tốt nhất
+ Lương nghệ sỹ cao nhất BIG 3
+ Đầu tư cơ sở vật chất, LAB phục vụ sáng tác cho nghệ sỹ, cơ hội làm việc với nghệ sỹ Âu Mỹ và nhiều nhà sản xuất nổi tiếng trên khắp thế giới ,....
+ Ăn chia về lợi nhuận rõ ràng và cao nhất trong BIG 3  ( Với BIG BANG là khoảng YG 3 phần, BB 7 phần)

- Idol nhà YG trải qua Scandal và hoạn nạn khó khăn nhưng công ty không bao giờ bỏ rơi và luôn bảo vệ nghệ sỹ của mình

Và một điều quan trọng
- Các thành viên ko phải nhặt ở mỗi nơi 1 người đẹp hay giỏi và hợp thành 1 nhóm mà là phải làm việc theo nhóm rất lâu từ khi còn là thực tập sinh.
Giỏi chưa đủ, quan trọng là phải làm việc ăn ý với nhau như các bộ phận trong cùng 1 cơ thể
Họ ăn ngủ cùng nhau, trải qua những cuộc thi sống chết với nhau, khóc và cười cùng nhau, làm việc và sáng tác cùng nhau

Họ tự tạo nên âm nhạc của chính mình chứ ko chờ đợi công ty sản xuất HIT giúp họ
Vậy nên họ thật sự là một gia đình. Họ không thể sống thiếu nhau

GD cũng từng nói : " Chúng tôi (BB) chỉ có nhau mà thôi" Bởi họ biết từng thành viên quý giá thế nào, họ biết tự tạo nên sản phẩm của mình khó khăn ra sao, nên họ luôn biết trân trọng những giây phút quý giá được làm việc bên nhau, họ biết ơn nhau vì các thành viên luôn bên nhau trong những ngày đen tối nhất.

YG luôn tạo ra những nghệ sỹ có ý chí sắt đá, tạo ra âm nhạc chất lượng và tồn tại lâu dài trong lòng công chúng.

Thật tuyệt vời vì Kpop có một YG Family như thế !!!


Chủ Nhật, 14 tháng 2, 2016

iKON - gửi đến người thương


[#2041] 00:15, 02/11/2015
Những ngày tối tăm, chưa được debut, các cậu ấy viết : "hãy đợi anh, anh đang chạy đua từng giây phút để được đến bên em" (Wait for me)
Ngày quýêt định sẽ được debut: "Lâu rồi không gặp! Anh nhớ em nhiều lắm, từ giờ anh sẽ không đi đâu nữa, đừng lo lắng!" (Long time no see)
Ngày debut các cậu lại nói thế này: "Điều anh muốn nói là cám ơn em vì đã quay trở lại... Hãy từ từ và bên nhau thật dài lâu nhé!" (Welcome back)
"Cám ơn em đã nắm lấy tay anh khi anh rơi vào khủng hoảng. Anh hứa với em, một ngày nào đó, anh sẽ khiến em tự hào" (M.U.P)
Những chàng trai tuyệt vời của chúng tôi!!! Sẽ mãi ở bên các cậu mà thôi!!!
Bổ sung
Không còn giới hạn, cọn sẽ chạm tới bầu trời


iKON Mix and Match và những nỗi đau đọng lại



‪#‎You_know_them_but_not_their_story‬
‪#‎iKONsStory‬
Câu chuyện chân thực của iKON
1. Sốc trước nguy cơ bị tách nhóm sau khi thua trên WIN, và hiểu thêm được rằng tại YG bạn phải nỗ lực để tự sản xuất âm nhạc của mình, tự tạo nên danh tiếng của mình
2. B.I muốn bỏ trốn khỏi thế gian, đối mặt với 3 áp lực cùng lúc.
3. Jinhwan khóc khi thua liên tiếp, các thành viên cũ đối mặt với nguy cơ bị loại
Video khác
<3* Những dòng tóm tắt thật đơn giản. Nhưng hành trình bao năm của những cậu bé không nhìn thấy bầu trời trong tầng hầm phòng tập luyện, không có bạn bè hay không được bên cạnh người thân, đặt cược tất cả cho một cơ hội mỏng manh không chỉ đơn giản như vậy.
<3 *Nếu ai đã xem WIN Who is next hay Mix and Match sẽ cảm thấy YG thật tàn nhẫn với những cậu nhóc chỉ 16,17 tuổi nhưng sự thật là chiến trường K-pop không dành cho kẻ yếu. YG không có lợi thế về ngoại hình, lại cần tự sáng tác, tự sản xuất âm nhạc, yêu cầu về hát và biểu diễn cũng rất cao, nếu thực tập sinh không đủ gan lì để vượt qua những cuộc chiến sống còn tàn nhẫn như vậy thì khó có thể đối mặt với khó khăn và áp lực càng lớn hơn khi Debut sau này.

B.I – Leader / Nhà soạn nhạc / Nhạc sĩ / Rapper / Dancer của iKON



Trích đoạn ngắn
2:20 AM - Camera đi làm về
"Xin chào. Sẽ ra sao nếu nhóm tôi không phải là người đứng trên sân khấu sau 100 ngày? Sẽ thế nào nếu nhóm tôi không được đứng trên sân khấu đây? Bobby hyung đã lặn lội từ Mỹ sang đây. Jinhwan hyung đi đường xa từ Jeju đến. Junhoe và Donghyuk thì đã nghỉ học. Họ đều tập trung lại đây. Làm sao tôi có thể để nhóm chúng tôi thua được? Sẽ không có lần sau đâu. Nên tôi đánh cược mọi thứ vào cơ hội duy nhất này. Nếu lần này thất bại, tôi nghĩ tôi sẽ không bao giờ làm được gì nữa." - B.I (WIN Who Is Next, ep 1 via Climax BGold VN)
Đây chính là câu chuyện Hanbin chia sẻ qua camera cá nhân của mình, cậu ấy nhìn thẳng vào camera, mong mọi người có thể tin tưởng cậu ấy, tin rằng cậu ấy có thể dẫn dắt nhóm của mình giành chiến thắng. Từ giây phút đó tôi đã biết rằng, cậu ấy chính là leader mà Team B cần, cậu ấy sẽ bảo vệ cho nhóm, cậu ấy sẽ không bao giờ bỏ rơi họ. Trong mỗi vòng đấu, Hanbin trở thành biên đạo, thành nhạc sĩ, nhà soạn nhạc, và cả viết lời ca khúc. Cậu ấy là leader không chỉ trên danh nghĩa, mà bằng hành động. Bobby cũng đã cùng sáng tác ca khúc cho Team B cùng Hanbin trong suốt trận chiến sống còn ấy. Hanbin luôn tự tin vào team của mình, khi các thành viên nghi ngờ về khả năng của họ, Hanbin là người sẽ động viên để họ vững tâm hơn. Hanbin nổi tiếng với tên gọi “Tiger Hanbin” (Leader Hổ) trong phòng tập. Cậu ấy rất nghiêm khắc và cầu toàn. Vâng, cậu ấy có la hét và mắng các thành viên khác nhiều lần, nhưng đó không phải vì cậu ấy muốn làm họ cảm thấy xấu hổ hay tự ti, mà vì cậu ấy biết, họ có thể làm tốt hơn thế.
.......
Video

Cám ơn B.I

[#1884] 14:15, 14/11/2015
Cám ơn vì quá khứ khiến tôi gục ngã, cám ơn vì tất cả những gánh nặng trên vai làm mắt tôi mờ đi khi nghĩ về tương lai phía trước, cảm ơn những đêm thức trắng với từng dòng nước mắt lăn dài,...thậm chí tôi đã nghĩ đến chuyện bỏ đi đến 1 nơi thật xa...Cảm ơn vì những ngày tháng đen tối đó, nó khiến tôi phần nào hiểu rõ hơn những gì cậu đã trải qua và biến cậu trở thành nguồn động lực, là một phần cuộc sống của tôi.
Biết đến cậu không quá lâu, không dõi theo cậu từ những ngày đầu tiên cậu xuất hiện, vỏn vẹn nửa năm thôi, nhưng cũng đủ để tôi cảm nhận, để tôi ngấm, và để chờ đợi một cậu trai trưởng thành khi cậu debut. Đối với tôi, cái đẹp nhất không phải ở vẻ ngoài của cậu, mà là ý chí, là sự cố gắng không ngừng để theo đuổi ước mơ của một cậu trai 18. Tình yêu dành cho cậu cũng không phải là tình cảm của những cô gái mộng mơ về chàng trai mà họ thích, mà tận sâu trong đáy lòng là tình cảm của 1 chị gái dành cho cậu em trai, một cậu em trai không bao giờ từ bỏ. Giờ đây, tôi đã biết cách tự lập, biết sống có trách nhiệm hơn với cuộc sống của mình, với gia đình của mình, và nổ lực hơn bao giờ hết. Một phần những điều đó là nhờ cậu đó cậu trai à.
Không thể tặng cậu những món quà đắt tiền, không thể mua những sản phẩm mà cậu đại diện, liệu tôi có thể trở thành 1 fan chân chính của cậu, khi chia cho cậu 1 phần trái tim tôi - nơi mà từ xưa đến nay, tôi chỉ đặt gia đình và vẫn chưa có một chàng trai nào ở đó?
Cuộc sống không ngừng biến đổi, đặc biệt là thế giới mà cậu đang sống và con đường mà cậu đã lựa chọn. Nhưng cứ hãy tiếp tục bước đi, tiếp tục làm những gì cậu thích, sống thật với những gì cậu suy nghĩ nhé. iKONICs sẽ luôn bên cạnh cậu.
Chàng trai của tôi, chúc cậu một đời bình an!
Mãi dõi theo cậu!
Thêm Video
Ánh mắt non tơ...Hãy cứ khát khao. Hãy cứ dại khờ.....!!!

Thứ Bảy, 13 tháng 2, 2016

Yêu là một thoáng lướt qua thiên đường


Sau hình tượng chàng baby milo, tình yêu trà sữa trong My Type ^^ iKON đã trở lại với hình ảnh Bad boy (trai đểu) gây nhức nhối cho trái tim fan girl. Hình tượng Bad boy này đã hạ gục rất nhiều fan mới cho nhóm bởi thể loại rock-ballad nam tính và lyric sâu sắc, MV gây ám ảnh nặng.
( TT)




Xin lỗi, xin lỗi, thật sự xin lỗi vì đã không bảo vệ được em
Xin lỗi vì đã không che chở được cho em
Xin lỗi vì anh đã quá thiếu sót chỉ với năng lực nhỏ bé này...
Hãy tha thứ cho anh, anh mong em sẽ gặp được người tốt hơn anh.....
Phân tích hình ảnh MV Apology, đọc rồi chia sẻ cảm nhận của mọi người nhé!
-----------------
Đen trắng nhuộm MV tạo nên không khí buồn thương và tuyệt vọng. B.I, Ju-Ne, Chan Woo, Yun Hyeong có câu chuyện khá đơn giản, nhưng không vì thế mà thiếu cảm xúc hay chiều sâu, ẩn dụ. Là chia tay, là giận dữ, là tiếc nuối, là không chịu thua, là ích kỷ, là hèn nhát.
Nhất là Ju-Ne, một thằng tồi chính hiệu. Cậu ta có thể vừa xin lỗi nhưng lại vừa giằng co với người yêu bằng thái độ sở hữu, tham lam đến khó tin. Rồi thế quái nào đó cậu ta lại bỏ đi, không quan tâm cô gái ấy níu kéo để rồi khi xa nhau thật, cậu ta khóc trong uất nghẹn.
Trong khi đó Yun Hyeong lại "có vẻ" bất cần hơn. Nhưng .... Chính là khi cậu nhìn vô số người qua lại, vô cùng mờ nhạt, vô cùng rối rắm, cậu nhất định không rời mắt đi!
B.I đã tới được bên cạnh chiếc xe rồi, ấy vậy mà vẫn không thuyết phục được cô ấy, hoặc là chính cậu đã chút từ bỏ. Lúc B.I quát lên, cậu đã có một thoáng quay mặt đi rồi. Cũng có một chút nuối tiếc. Cậu đuổi theo, nhưng sức chân và sức động cơ máy móc, cái nào nhanh hơn ai cũng biết!
Chan Woo và cô gái cách nhau mấy hàng ghế dài. Cả hai đang ở trên biển. Biển rộng mênh mông vô tận! Mối tình này điểm đến là đâu, cũng không rõ nữa! Cứ như họ ở từ hai đầu đại dương, cánh tay quá ngắn để có thể giữ được tình yêu! Gần mà xa, xa mà gần. Và họ chọn từ bỏ.
Dong Hyuk là người tốt lạnh lùng nhất! Cậu không thèm nhìn người yêu lấy một lần, nhất định không dù cô ấy kêu gào, níu kéo hết mực! Tôi đang nghĩ đến việc cậu ấy ý thức được mình không thể yêu cô ấy hết lòng, không thể chăm sóc cho cô ấy thật tốt, thôi thì cắt đứt ngay! Để cô ấy đau lòng, ghét bỏ mình đi còn hơn là giữ cô ấy vào một mối tình vô vọng. Chả hiểu sao tôi có cảm giác rằng Dong Hyuk có thể chết bất cứ lúc nào! Và cô gái kia có vẻ lờ mờ nhận ra cái chết chờ chực Dong Hyuk. Cái lúc cô khóc sau tấm kính thực rất bi thảm.
Chuyện của Bobby có vẻ khó hiểu nhất. Toàn là những cảnh chạy đuổi, khi thì cô ấy, khi thì hắn đuổi nhau, khi thì là cả hai. Tôi cho rằng tất cả đều là vọng tưởng của Bobby. Hắn ích kỷ vô cùng, cứ luôn cho rằng cô gái đó sẽ một mực níu giữ hắn. Nhưng rồi cô cũng mệt mỏi, mệt mỏi đến mức có thể chết được. Cô rời đi và rồi hắn tiếc nuối. Hắn quay lại, nhưng đi qua người hắn chỉ là những bóng đen lạnh lùng, vô cảm. Hắn ảo tưởng mình lại có thể nắm tay cô ấy, mơ mộng về một thiên đường nào đó. Nhưng thiên đường đó, cái chữ "heaven" ấy, mỏng manh và mờ nhạt vô cùng. Tất cả chấm dứt! Chỉ còn là "hell" đỏ rực, và một mình Bobby ở đó. Cô gái kia đang ở nơi nào? Có lẽ hắn biết, chỉ là hắn đến quá trễ rồi!
Còn mối tình, nếu đó thực sự là mối tình, của Hwan là bi kịch nhất. Yêu và ràng buộc đến chết không buông! Có những khung cảnh Hwan và cô gái ấy đứng rất xa nhau dù nghĩa trang rõ ràng rất nhỏ. Có Hwan thì hình bóng cô gái lại nhạt nhòa dần, và ngược lại. Họ có lẽ đã không thuộc về nhau từ đầu rồi. Nhưng bằng cách nào đó, họ vẫn thử vào trò chơi ái tình này để rồi sự ngột ngạt trong mối quan hệ khiến cô gái chết đi. Có hai khả năng là Hwan đã giết người yêu để cô ấy không thể yêu ai khác ngoài mình hoặc là cô ấy đã tự sát để có "tự do" cho mình. Tôi không biết cái nào dễ xảy ra hơn. Cô ấy tung tăng, nhảy múa, một hình ảnh đại diện cho sự tự do, phóng khoáng. Nhưng nếu cô ấy tự sát, tôi nghĩ rằng Hwan sẽ khóc thương. Thế mà nguyên một đoạn mặt Hwan không hề thấy rõ chút đau đớn nào. Kể cả tới khi ôm xác cô ấy, mặt Hwan cũng chỉ hơi nhíu mày! Phải chăng Hwan đã "hài lòng" vì mãi có cô ấy bên cạnh mình??? Giọng hát của Hwan như đã nói, vừa ngọt lại vừa đắng, và cực kỳ bình thản.
"To love is to receive a glimpse of heaven". Yêu là nhận lấy một cái nhìn thoáng qua từ thiên đường. Ờm, câu này có nên dịch thành "Yêu là thấy thiên đường trong phút chốc" không nhỉ? Dù dịch thế nào đi chăng nữa, cảm giác yêu ấy ngắn ngủi nhưng rất đẹp. Tiếc thay, lại khó giữ, hay nói đúng hơn là không biết giữ. Đến cuối cùng, chỉ còn địa ngục...
Mian mian...
... mianhae.
---------
Tôi đã viết bài này sau 12h đêm và thậm chí còn không có Vietsub, nhưng những từ tôi đã dùng khá giống với vài từ trong bài hát. Phải chăng vì hình ảnh MV quá tốt?
Tác giả:
D.U